Bệnh gặp chủ yếu ở phụ nữ trẻ; có các thời kỳ bị các cơn ăn ngấu nghiến không cưỡng lại được một số thức ăn mặc dù không có cảm giác đói và không có cảm giác khoan khoái do ăn; thường có tâm lý phạm tội đi kèm.
Tiếp theo các cơn ăn vô độ có thể có các hành vi nhằm tránh lấy lại cân nặng (tự gây nôn, dùng thuốc nhuận tràng, lợi tiểu và/ hoặc thuốc gây chán ăn). Chứng ăn vô độ có thể dẫn đến giãn dạ dày; tự gây nôn có thể gây viêm thực quản, có khi gây viêm phổi do hít phải chất nôn.
Dùng thuốc nhuận tràng hoặc thuốc lợi tiểu có thể gây hạ kali huyết.
Phân loại
- Hội chứng ăn vô độ – chán ăn: có sự xen kẽ giữa các thời kỳ nhịn ăn khổ hạnh với thời kỳ hám ăn, tiếp theo là có hành vi để không tăng cân. Bệnh nhân bị ám ảnh về các vấn đề ăn uống và thân thể của mình. Chi tiết -> xem chán ăn do nguyên nhân tâm lý.
- Hội chứng ăn vô độ: có các thời kỳ hám ăn tái phát (2 lần mỗi tuần trong ít nhất là 3 tháng), có hoặc không có các hành vi nhằm tránh tăng cân trở lại tiếp theo đó (gây nôn, nhuận tràng, lợi tiểu và / hoặc sử dụng thuốc gây chán ăn). 1/3 số trường hợp có trầm cảm kèm theo. Nguy cơ bị hạ kali huyết, nhiễm kiềm chuyển hoá và loạn nhịp tim.
Chứng ăn vô độ có thể là nguyên nhân gây béo phì (xem bệnh này).
Điều trị
Tâm lý liệu pháp. Thuốc chống trầm cảm nếu bị trầm cảm (ví dụ, fluoxetin hoặc fluvoxamin).
GHI CHÚ – người ta đã mô tả hội chứng ăn nhiều về đêm, có mất ngủ và chán ăn buổi sáng.