THANH CAO


Tên khoa học: Artemisia apiacea Hance; Họ cúc (Asteraceae)
Bộ phận dùng: toàn cây (trừ rễ). Dùng cây có nhiều lá, có hoa, cây khô chắc, có mùi thơm là tốt; mục nát, không thơm là xấu,
Không nhầm cây này với cây rau hao nấu canh (A. annua L. Họ cúc) và cây hao hao tức chổi xể (Baeckea frutescens L. Họ sim).
Thành phần hóa học: toàn cây có chất đắng, tinh dầu và abrotamin (một loại alcaloid).
Tính vị – quy kinh: Vị đắng, tính hàn. Vào hai kinh can và thận.
Tác dụng: Thanh nhiệt, trừ uế khí, sát trùng.
Công dụng: trị các chứng sốt, ra mồ hôi trộm, lở, ngứa.
Liều dùng: Ngày dùng 6 – 12g.
Kiêng kỵ: Người khí hư, ỉa lỏng thì không nên dùng,
Cách bào chế:
Theo Trung y:
Hái lá, dùng nước đái trễ con lên 7 tuổi ngâm 7 ngày đêm, mỗi ngày đêm thay nước một lần, vớt ra phơi khô dùng (Lôi Công).
Chặt cả cây, bỏ rễ, chặt nhỏ, phơi khô (dùng sống) hoặc sao qua (dùng chín).
Theo kinh nghiệm Việt Nam:
Phơi khô, thái nhỏ (không sao tẩm).
Bảo quản: Để nơi khô ráo, tránh ẩm, dễ vụn

nát, tránh nóng vì sẽ mất mùi thơm tinh dầu.

0/50 ratings
Bình luận đóng