LONG CỐT

Tên khoa học: Os draconis
Bộ phận dùng: Khối xương đã hóa đá (như đá vôi). Long cốt là thứ xương của loài động vật, chôn dưới đất lâu năm hóa đá, sắc trắng, chắc, cứng, có thứ sắc hơi nâu, xanh, vàng, hoặc lốm đốm, để vào đầu lưỡi thì dính chặt.
Thành phần hóa học: chưa rõ.
Tính vị – quy kinh: Vị ngọt, chát, tính bình. Vào 4 kinh can, đởm, tâm và thận.
Tác dụng: Trấn kinh, cố sáp, thu liễm, sinh cơ (lên da non)
Công dụng: Kinh giản, di tinh, bạch đới, tự đố mồ hôi, đi tả, đi lỵ, mụn nhọt không kín miệng (rửa sạch chỗ đau, tán bột thật nhỏ rắc vào).
Liều dùng: Ngày dùng 3 – 9g.
Kiêng kỵ: Các chứng trên do thấp nhiệt gây ra thì không nén dùng uống.
Cách bào chế:
Theo Trung y:
– Nung đỏ, tán bột dùng hoặc dùng sống (Lý Thời Trân).
– Tâm rượu một đêm, sấy khô tán bột rồi đem thủy phi 3 lần: khi nào uống thì hòa với thuốc sắc, không sắc chung.
Theo kinh nghiệm Việt Nam:
Đem long cốt bỏ vào lò lửa nung cho thật đỏ, thời gian 4 – 6 giờ, để nguội, tán bột thật mịn dùng cho thuốc

chén hoặc thuốc hoàn tán. Cũng có trường hợp cá biệt dùng sòng hoặc khi nung đỏ nhúng vào giấm rồi mới để nguội, tán dùng.

5/51 rating
Bình luận đóng