Trong bệnh lý tiêu hoá, người ta nhận thấy có nhiều triệu chứng không chính xác (không rõ ràng), cả trong những bệnh chức năng lẫn thực thể. Bệnh nhân thường kể là bị “khó tiêu” hoặc “tiêu hoá kém”, bị nặng bụng, tiêu hoá chậm, bụng chướng, đau ở một điểm trong bụng, nặng bụng hoặc cảm giác bỏng rát sau bữa ăn. Những rối loạn này có thể nhẹ đi hoặc nặng lên sau khi ăn. Khám bệnh không phát hiện được bất kỳ dấu hiệu bệnh lý thực thể nào.
Cần phải phân biệt khó tiêu chức năng với nhiều bệnh khác, nhất là bệnh loét dạ dày-tá tràng, chứng trào ngược dạ dày-thực quản, chứng co thắt thực quản lan toả, viêm túi mật hoặc sỏi túi mật. Thiếu máu cơ tim, bệnh loạn thần kinh chuyển đổi, chứng lo âu có hoặc không kèm theo chứng nuốt hơi (nuốt không khí) cũng có thể là những nguyên nhân của chứng khó tiêu.
Nếu thấy có những yếu tố làm cho bệnh dễ nặng thêm (bệnh nhân trên 45 tuổi, giảm cân, nuốt khó, thiếu máu, tiền sử loét) thì nên làm nội soi thực quản, dạ dày, và tá tràng. Xét nghiệm này sẽ cho phép loại trừ được khả năng viêm thực quản, loét dạ dày-tá tràng, hoặc u ác tính.
Điều trị
Metoclopramid, cisaprid, và những thuốc tương tự được chỉ định trong trường hợp khó tiêu chức năng thuộc typ vận động (nhu động của ống tiêu hoá bị rối loạn). Omeprozol có hiệu quả trong trường hợp khó tiêu chức năng thuộc typ trào ngược.