1. Quế chi 6g
  2. Chích thảo 6g
  3. Đào nhân 6g (giã nát)
  4. Đại hoàng 12g
  5. Mang tiêu 6g (để riêng)

Cách sắc: Cho 4 vị trên cùng vào nồi, dùng 7 bát nước đun cạn còn 2 bát nước, bỏ bã sau đó cho vị số 5 vào khuấy cho tan, rồi chia số thuốc thành 3 lần uống ấm nóng trước ăn 30-60 phút (tức khi uống phải đun nóng lại).

Bài thuốc trên cực kỳ đơn giản nhưng hiệu quả có thể xem vào hàng bậc nhất từ xưa đến nay, bài này được lấy ra từ bài thuốc Đào Hạch Thừa Khí Thang chiết trong điều 106 bảo điển Thương Hàn Luận của Thánh Y Trương Trọng Cảnh. Mình nói là bài diệu dụng bậc nhất vì mình là người lâm sàng nhiều năm qua, với chứng tắc tia sữa này cũng đã tham khảo và cắt rất nhiều bài thuốc của nhiều bậc y gia để lại cho bệnh nhân, mỗi bài đều có cái hay riêng nhưng trải qua kinh nghiệm lâm sàng nhiều năm, ứng dụng trên nhiều bệnh nhân thì bài thuốc trên là bài mà cho tới nay mình thấy tuyệt diệu nhất ở 3 điểm sau:

  1. Thứ nhất bài thuốc hiệu quả tuyệt đối trên tất cả các dạng bệnh nhân dù nhẹ hay nặng, dù mới bị hay đã áp xe chỉ định mổ.
  2. Thứ 2: Công hiệu nhanh chóng đến mức phi thường, người nhẹ thường chỉ uống theo đúng hướng dẫn trong 1 ngày là có kết quả, 2-3 ngày là khỏi, người nặng thì uống 2 ngày đã đỡ, 3-5 ngày nhiều lắm là 10 ngày thì khỏi hoàn toàn.

LƯU Ý QUAN TRỌNG:

  1. Thứ nhất: Trong bài thuốc này vị Đại hoàng là vị thuốc quan trọng nhất, phải mua được loại Đại hoàng xịn sò nhất, tôi hay mua Mã Đế Đại hoàng là loại Đại Hoàng số 1 Trung Hoa, tuy nhiên giá nó cao hơn Đại Hoàng thường 2-3 lần. Thang này dùng Đại hoàng càng tốt bao nhiêu hiệu quả càng cao bấy nhiêu, Đại hoàng càng tốt thì càng không gây đau bụng lạnh bụng và khó chịu cho người uống, đặc biệt mùi nó rất thơm. Có một lần vì dịch bệnh không kịp nhập thuốc, tôi đành nhờ mấy huynh đẻ trong làng đông dược kiếm cho ít Đại hoàng xịn nhất ở Việt Nam để sử dụng chống chế ít hôm, ai dè khi chuyển sang loại này, cả gần chục bn của tôi đều kêu đau bụng đi ngoài, người thì kêu khó uống, người thì kêu bệnh quay trở lại… Sau đó tôi tạm dùng thuốc đó và chờ Đại hoàng xịn về cắt uống lại tốt bình thường. Đó là điều mà tôi đích thân trải nghiệm lâm sàng, cũng nói cho mọi người hiểu, thuốc tốt thật nó có dược tính khác lắm.
  2. Với bệnh nhân nặng, hoặc có xu thế bệnh tăng lên thì trong 1 ngày phải uống ít nhất 2 thang trên mới có hiệu quả, nếu quý vị e sợ bệnh nhân đi ỉa, hoặc là sợ lạnh thì quý vị đã không bao giờ biết chữa bệnh, khi bệnh độc lớn thì phải có lượng thuốc lớn mới đánh được nó, nếu không như đổ dầu vào lửa, hay trong đánh nhau người ta gọi là nướng quân, uống liều không đủ có khi còn làm cho bệnh tăng lên vì nó kích động đến vùng bệnh. Chính vì vậy, bình thường tôi đều kê cho bệnh nhân uống một ngày 2 thang và dặn bệnh nhân nếu đi ỉa được càng lỏng càng tốt, Ngày phải đi ỉa lỏng ít nhất 1-3 lần, nếu không đia ỉa lỏng được thì coi như bệnh không đỡ. Nhưng nếu đi ỉa lỏng ngày đến 5-6 lần hoặc hơn thì có thể giảm liều, nhưng kỳ thực chả có ai uống bị như vậy cả, đúng lúc đang viêm áp xe, càng uống nhiều càng dễ chịu, chứ không như các thầy ngồi đó mà sợ người ta đi ỉa, sự thật phải lâm sàng mới rõ, không phải trên giấy bút. Và còn điều nữa nói để các mum và mọi người biết khỏi sợ, là thuốc này gây đi ngoài nhưng lại không gây mệt, dù có đi ỉa 5-6 lần cũng không mệt như kiểu bị đi ỉa, thậm chí đi ngoài thấy nhẹ nhõm sảng khoái lạ lắm, không như bị đi ỉa đâu, và dừng thuốc cái là lại đi đại tiện khuôn bình thường ngay.
  3. Bệnh nhân phải đi ỉa lỏng như nước ngày tối thiểu một lần, hoặc ít nhất cũng phải nát bươm thì thuốc mới có hiệu quả. Tại sao lại vậy tôi sẽ giải thích tỷ mỷ cho các mum và các thầy hiểu. Trong binh pháp khi đánh nhau, không trận chiến nào có thể giết hết ngàn vạn quân giậc nếu không phải bất dắc dĩ không một vị chủ tướng nào làm như vậy cả. Các bạn biết đấy, đến ngay con chó mình đánh nó đến đường cùng nó phải sống chết lao lại cắn lại mình huống chi là là quân giặc. Bệnh nó cũng vậy, nếu chữa bệnh mà cứ lâm le đòi chữa hết bệnh và giết bệnh để bá đạo vương thành thì tôi nói dạng thầy đó chỉ là kể thất sách vô mưu, hoặc tà độc hơn cả Âu Dương Phong, Ác hơn cả Hitsle đại đế. Bệnh nó như người, chữa bệnh như trên chiến tường, đánh bệnh phải có đường cho bệnh nó rút nó chạy đi, vậy bệnh này thì khi đánh thì bệnh nó rút ra đường nào? Nó qua đường ỉa đấy các bạn ạ, vì thế những bạn bị áp xe ung nùng mủ thối khi uống thuốc này đủ liều sẽ đi ỉa ra thối khắm ung nùng lắm, thối không chịu được, và nhanh chóng xẹp vú lại. Đồng thời với việc tháo chạy qua đường ỉa, giặc cũng chạy thoát qua đường tiểu, vì thế mà các bạn sẽ thấy khi uống thuốc tiểu sẽ nhiều hơn, tiểu ra màu vàng của Đại hoàng.

Sưu tầm của Thầy Thuốc Văn Phú

0/50 ratings
Bình luận đóng