Ngáy ngủ
Bạn ngủ chung với một người thường ngáy khi ngủ thì thật là khó chịu. Có những người ngáy rất nhỏ, nhưng có một số người lại ngáy rất to, tuy nhiên dù tiếng ngáy to hay nhỏ cũng không phải một chứng bệnh, nhưng nó có thể là triệu chứng thể hiện của một chứng bệnh nào đó, cho nên trong chương này chúng ta sẽ đi sâu thảo luận về những tiếng ngáy.
Trước hết, con người ta tại sao ngáy khi ngủ ? Tại sao ban ngày làm việc lại không có tiếng ngáy ? Nếu như tiếng ngáy là một sự hô hấp bình thường, thì tại sao người ta 24 giờ đồng hồ đều được thở, mà chỉ khi ngủ vào buổi tối mới ngáy ? Đừng tưởng rằng nằm xuống mới có tiếng ngáy, tuy nhiên những ai ngồi xem tivi hoặc đọc sách mà ngủ quên lại không có ngáy ?
Tóm lại, nguyên nhân chủ yếu gây ngáy thường quan hệ bởi trạng thái đi vào giấc ngủ của người đó.
Khi bạn thở sâu, không khí trước hết được đưa vào đầu và họng, sau đó mới tới phổi. Tất cả những đường thở đưa không khí ra vào cơ thể đều được điều khiển bởi cơ bắp xung quanh nó xuống đường thở đều được giữ ở trạng thái mở, cho không khí tự do lui tới. Một con người ngủ say, nhất là sau khi uống rượu hoặc uống thuốc ngủ, cơ bắp điều khiển cho đường thở thông thoáng lúc này đã trở nên thư giãn, đường thở trở nên xẹp, người ngủ say cần phải dùng sức để thở, không khí mới có thể thuận lợi ra vào phổi.
Chính việc thở gắng sức đó dẫn đến tổ chức xung quanh đường thở bị rung động, sự rung động đó đã phát ra những tiếng mà ta gọi là ngáy. Cường độ lớn nhỏ, âm điệu cao thấp và mức độ cộng hưởng với không khí được thay đổi tùy theo rộng hẹp của đường thở và sự co giãn ở tổ chức xung quanh. Mức độ giãn tổ chức càng lớn, tiếng ngáy càng to.
Phần nêu ở trên chỉ giải thích sơ về nguồn gốc ngáy, giữa ngáy và những chứng bệnh lại có quan hệ thế nào nhỉ ? Một khi mức độ bị tắc nghẽn của đường thở đủ làm ảnh hưởng tới lượng hơi đi vào phổi, thì dễ dàng làm nảy sinh sự ngạt thở khi ngủ dạng tắc nghẽn (Obstructive sleep apanea). Chứng bệnh này vđi lượng oxy đưa vào phổi không đủ.
Nếu như bạn ngủ chung với một người ngáy, có thể theo dõi hơi thở của họ khi họ ngáy.
Trưđc hết người đó thở thật mạnh để hơi thở dẫn đường thở bị đè nén, tiếng ngáy sẽ hết sức có quy luật. Trong một khoảng thời gian nào đó, khi trạng thái tắc nghẽn trở nên nghiêm trọng, khiến không thể đi vào phổi. Lúc này tuy bộ ngực của người ngáy đó vẫn lên xuống một cách có quy luật, như đang thở bình thường, nhưng trên thực tế người đó không hề hít vào bát kỳ một chút oxy nào ! Lúc này không còn nghe tiếng ngáy nữa. Chính quá trình không có tiếng động này, tức là hiện tượng tạm ngưng hô hấp, ít thì khoảng vài giây, dài thì thậm chí hơn hai phút.
Trong khoảng thời gian này, hàm lượng oxy trong máu sẽ giảm, giảm cho tới mức độ thấp nhất, cơ thể lúc này đưa ra một tín hiệu hóa học tới trung khu hô hấp của não, hiện tượng tạm ngưng thở sẽ được chấm dứt đột ngột. Sau đó lại là một tràng ngáy nhẹ hơn, từ tiếng ngáy bình thường tới không có tiếng động, tới một tiếng động lớn hay một tràng tiếng ngáy nhẹ….cứ liên tục tuần hoàn không dứt.
Người có trạng thái như vậy ban ngày rất buồn ngủ, luôn cảm thấy mệt. Đó là vì họ luôn bị tiếng ngáy của mình làm thức giấc trong buổi tối, trạng thái trên có thể gây ngất xỉu, nhất là đối với những người vốn có bệnh động mạch vành khiến tim thiếu oxy.
Ngoài ra, người có trạng thái trên cũng rất dễ bị cao huyết áp, hay trúng gió. Nhất là đối với những người lớn tuổi tốt nhất nên thường xuyên đo huyết áp, vì tỉ lệ mắc chứng bệnh máu cao đôi với những người có tật ngáy nêu trên tđi 1/3.
Định hướng biện pháp xử lý
Triệu chứng : NGÁY
Khả năng mắc bệnh | Biện pháp xử lý |
1. Trạng thái ngáy bình thường | • Không cần điều trị |
2. Trước khi ngủ uống quá nhiều rượu hoặc thuốc an thần | • Giảm hay bỏ thuốc và bỏ rượu. |
3. Hiện tượng ngạt thở khi ngủ dạng tắc nghẽn | • Cần kiểm tra và điều trị. |
Xem chi tiết bệnh
Cơ chế và ảnh hưởng của Ngáy ngủ